Chứng minh của Khoa học về nhân quả luân hồi

Kính thưa chư vị Pháp sư, chư vị Đại đức, chư vị đồng tu, xin chào mọi người!

Hậu học rất vinh dự lần đầu tiên được đến với quý đảo Đài Loan, có được pháp duyên thù thắng như thế này, có thể cùng với chư vị Đại đức ở nơi đây thảo luận: “Chứng minh của khoa học về nhân quả luân hồi”. Trong thời đại hiện nay, buổi thảo luận này rất là quan trọng.

Hậu học trước khi đến Đài Loan đã đi đến Hồng Kông để chúc tết Ân sư Tịnh Không thượng nhân. Ân sư Ngài đã ân cần dặn dò tôi: “Giáo dục nhân quả là giáo dục quan trọng nhất để cứu vãn thế đạo nhân tâm”. Vì vậy Ân sư Ngài cũng khuyến khích hậu học đi các nơi trên thế giới để thúc đẩy tuyên giảng nhân quả luân hồi. Cho nên hậu học cảm thấy rằng sứ mệnh giáo dục nhân quả vô cùng quan trọng, vì vậy không suy nghĩ, đã đi đến quý đảo để chia sẻ chủ đề này với mọi người, cũng là để thỉnh giáo với mọi người.

Chương 4: Tập 2 - Chứng minh của Khoa học về nhân quả luân hồi - Phần 2



THỨ BA, THÔI MIÊN GIÚP CON NGƯỜI NHỚ LẠI TIỀN KIẾP.

Phương pháp thôi miên giúp con người nhớ lại tiền kiếp. Phương pháp thôi miên tiếng Anh gọi là Hypnosis, phiên dịch thành tiếng Hoa là thôi miên. Hậu học tôi cho rằng, phiên dịch thành từ “thôi miên” thực sự hoàn toàn chưa chuẩn xác lắm. Vì sao vậy? Bởi vì thôi miên không phải là ngủ, đó là bác sĩ đến hướng dẫn giúp cho tâm lý của bệnh nhân đi vào một trạng thái rất an ổn, rất bình tĩnh, tương tự như trạng thái đi vào Thiền Định mà Phật giáo đã nói. Vì vậy, sóng điện của não trong lúc thôi miên cùng với sóng điện của não trong lúc ngủ là hoàn toàn không như nhau. Trạng thái trong lúc thôi miên vẫn còn nguyên ý thức tỉnh táo, vẫn có thể nghe được lời của bác sĩ hướng dẫn nói chuyện. Trong lúc bác sĩ hỏi thăm vẫn có thể trả lời các cảnh tượng mà bản thân đã thấy được trong lúc thôi miên, cho nên không phải là đang ngủ.

Số người được dùng phương pháp thôi miên này để nghiên cứu luân hồi tương đối khả quan. Một số học giả nổi tiếng bao gồm: Chủ tịch của Hiệp hội nghiên cứu tinh thần Hoa Kỳ, Giáo sư nổi tiếng của trường Đại học Brown, Tiến sĩ Ducasse, Tiến sĩ Wambach, Tiến sĩ Fiore, Tiến sĩ Roolger, Tiến sĩ Weiss v.v…

Trên đây đã giới thiệu với các bạn một số vị, tiếp theo chúng tôi xin được kể một số câu chuyện tương đối đặc sắc của các vị đó. Một số phương pháp thôi miên đầu tiên là các bác sĩ tâm lý dùng phương pháp này làm giảm bớt chứng trầm cảm của một số bệnh nhân tâm lý, có thể giúp đỡ họ nhớ lại những chuyện của bản thân đã xảy ra trước đây rất lâu. Thông thường họ cho rằng, những em bé đã chịu một số chấn thương về tâm lý làm cho họ bị bệnh trầm cảm, dùng phương pháp thôi miên giúp đỡ bản thân họ nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, có thể thông qua cách hướng dẫn an ủi của các bác sĩ để tiêu trừ các chứng bệnh về tâm lý. Các bác sĩ tâm lý này lại dùng phương pháp thôi miên giúp đỡ họ nhớ lại những chuyện của các đời trước trong quá khứ. Những bệnh nhân này ở trong trạng thái thôi miên nhớ lại quá khứ đều có thể kể lại rất rõ ràng. Đem những câu chuyện trong quá khứ, cuộc sống trong quá khứ miêu tả lại rất chân thật, rất tỉ mỉ, hợp tình hợp lý, và còn phù hợp với sự thật của lịch sử. Phương pháp này luôn luôn là cách trị liệu có hiệu quả rất nhanh, rất kỳ lạ, giúp đỡ bệnh nhân có thể giải trừ được chứng bệnh về tâm lý, chứng trầm cảm của họ. Phương pháp này trong giới tâm lý y học được sử dụng rộng rãi và cũng rất phổ biến.

Trước tiên, xin giới thiệu với mọi người một câu chuyện của Tiến sĩ Rick Brown. Ông là Phó chủ tịch Học Hội Trị Liệu Tâm Lý Hồi Quy Quốc Tế, bác sĩ tinh thần tâm lý rất nổi tiếng. Câu chuyện của ông được xuất bản vào năm 1991, gọi là “Nghiên Cứu Điều Trị Hồi Quy”. Cái gọi là liệu pháp hồi quy chính là giúp đỡ bệnh nhân nhớ lại kiếp trước, trở về với kiếp trước để tiến hành trị liệu.

Câu chuyện này là của bệnh nhân tâm lý của một vị bác sĩ. Anh ta là một nhân viên bán hàng, tên Kelly. Anh nhân viên bán hàng này sinh vào ngày 19 tháng 01 năm 1953. Sau khi sinh ra, anh ta có nỗi ám ảnh là bệnh sợ nước, rất sợ nước. Anh ta sợ nước đến nỗi không dám đi bơi, không dám ngồi thuyền, thậm chí trong lúc đi tắm anh ta cũng chẳng dám bước vào bồn tắm vì sợ bị chết đuối. Bị bệnh tâm lý này nên bệnh nhân phải tìm đến bác sĩ - Tiến sĩ Rick Brown để ông dùng thôi miên trị bệnh.

Vị bác sĩ tiến hành hướng dẫn thôi miên cho bệnh nhân. Trong trạng thái đang thôi miên, người đàn ông này thật sự có thể nhớ lại, bản thân trong khi đại chiến thế giới lần thứ hai là một thủy thủ đoàn ở trên một chiếc tàu ngầm. Ở trong trạng thái đang thôi miên, ông ta mô tả chiếc tàu ngầm này là của Hoa Kỳ ở trong thời kỳ đại chiến thế giới lần thứ hai, có tên gọi là chiếc tàu ngầm Cá Mập. Vào ngày 11 tháng 02 năm 1942, trên một vùng biển gần Manila của Philippines, chiếc tàu ngầm này bị tàu hạm đội của Nhật Bản đánh chìm. Lúc đó toàn thể sĩ quan và binh lính Hoa Kỳ ở trên tàu đều gặp nạn. Người nhân viên bán hàng này kiếp trước tên là Jim, cũng là một trong những thuyền viên gặp nạn. Bác sĩ liền hướng dẫn cho anh ta, để anh ta nhớ lại tình hình của ngày anh ta gặp nạn trong kiếp đó.

Sau đó, bệnh nhân trong trạng thái thôi miên nói rằng, vào ngày hôm đó, tàu ngầm hiệu Cá Mập đang lặn ở dưới đáy biển trong vùng biển của Manila. Hôm đó Jim không có ca trực, cho nên khi đang nghỉ ngơi trong một căn phòng đột nhiên bên trong cabin của chiếc tàu ngầm vang lên tiếng chuông báo động, phát hiện ở phía trước có một đội tàu chiến hạm của Nhật Bản. Trong thế chiến thứ hai, Hoa Kỳ và Nhật Bản là hai nước đối nghịch. Vào lúc đó, tàu hạm đội của Nhật Bản cũng phát hiện ra được chiếc tàu ngầm của Hoa Kỳ và bắn ngư lôi để tấn công. Kết quả, quả ngư lôi thứ nhất bắn trúng phần đuôi của chiếc tàu ngầm. Lúc đó Jim đang ở trong cabin tàu, liền cảm thấy bị lắc rất mạnh. Tiếp theo, toàn bộ đèn của cabin tàu đều đã bị tắt hết, sau đó nó mới từ từ sáng trở lại. Vào lúc đó, anh ta liền nghe được tiếng gào thét, tiếng còi báo động thật là hỗn độn bên trong của chiếc tàu ngầm. Rất nhanh sau đó, một quả ngư lôi thứ hai lại bắn trúng vào chiếc tàu ngầm. Nhưng lần này là bắn trúng vào chỗ hiểm, bên trong cabin của chiếc tàu ngầm bị phá một lỗ thật to. Bởi vì chiếc tàu ngầm đang lặn ở dưới đáy biển, cho nên nước biển ồ ạt tràn vào. Lúc đó Jim đang ở trong cabin tàu, liền cảm thấy nước biển lạnh cóng nhanh chóng dâng lên cao. Không đợi cho mọi người lấy được phao cứu hộ, toàn bộ cabin tàu bị tràn ngập nước biển, cho nên toàn bộ hải quân Hoa Kỳ bao gồm sĩ quan và binh lính đều gặp nạn.

Trong lúc người nam nhân viên bán hàng này vẫn nằm trên giường bệnh trong trạng thái thôi miên, đang mô tả tình hình mà anh đã gặp được trong kiếp trước, trong lúc chết thực sự hai cái tay của anh hình như đang vùng vẫy, có sự biểu hiện rất lo lắng, rất sợ hãi, biểu hiện cảm giác tuyệt vọng, vào lúc đó bác sĩ tâm lý liền vội vã an ủi anh ta: Câu chuyện này đã qua lâu rồi, bây giờ bạn nên thư giãn, không nên căng thẳng. Dần dần bệnh nhân này có sự biểu hiện từ từ thư giãn trở lại, hô hấp mới nhẹ nhàng trở lại. Sau quá trình trị liệu này, nỗi sợ hãi khi gặp nước của anh ta mới tan đi, cho nên thật sự có hiệu quả khi giúp anh ta dẹp tan đi nỗi sợ khi gặp nước.

Chúng ta biết vì sao anh ta có thể dẹp tan được cảm giác sợ nước? Thật ra cảm giác sợ này nó đến bằng cách nào vậy? Là do tâm lý đối với sự đau khổ đã trải qua trong quá khứ, một kiểu chấp trước quá sâu dày. Vì lẽ đó làm cho sâu thẳm trong lòng của anh ta còn nỗi sợ hãi này. Nếu như những điều trong quá khứ đã sáng tỏ, sự việc đã xảy ra trong quá khứ như mộng huyễn bào ảnh, vào lúc này tâm lý không còn chấp trước vào nó nữa. Cho nên người bệnh thông qua cách hướng dẫn của bác sĩ, tâm lý đã giác ngộ ra quá khứ thật sự là mộng huyễn bào ảnh, tự nhiên tâm lý mới hồi phục lại bình thường.

Cho nên, điều quan trọng là phải giác ngộ. Trong “Kinh Kim Cang”, Phật giảng cho chúng ta: “Nhất thiết hữu vi pháp, như mộng huyễn bào ảnh, như lộ diệc như điện, ưng tác như thị quán”. Là nói bạn xem thí dụ của người bệnh này, sự việc trong quá khứ thật sự là như mộng huyễn bào ảnh, không còn tồn tại. Như sương, hạt sương trong khoảnh khắc liền biến mất. Như tia chớp, tia chớp vừa lóe lên liền biến mất. Cho nên Phật nói với chúng ta cứ như vậy mà quán sát, bạn liền không còn chấp trước. Bạn không có chấp trước thì sẽ không có đau khổ. Đau khổ là do chấp trước của bạn sanh ra. Không những sự việc trong quá khứ là mộng huyễn bào ảnh, thời điểm hiện tại này của chúng ta cũng là mộng huyễn bào ảnh, tương lai cũng là mộng huyễn bào ảnh, cũng là như lộ diệc như điện.

Cho nên, Phật nói cho chúng ta thật tướng của vũ trụ nhân sanh là cái gì? Chân tướng của nhân sanh vũ trụ chính là Duy tâm sở hiện, duy thức sở biến. Quá khứ hiện tại vị lai, thập phương tam thế, hư không pháp giới, chúng ta nói cái vũ trụ này, đó chính là một niệm tâm tánh của chúng ta đã biến hiện. Đã là một niệm tâm tánh biến hiện ra (một niệm tâm tánh nó cũng là nhìn không thấy, sờ không được), nó vốn là không có. Cho nên từ chính trong một niệm không này cảnh giới sở hiện càng lại là không, càng lại là mộng huyễn bào ảnh.

Tại vì sao chúng ta lại nhìn thấy cái vũ trụ này tồn tại thật sự vậy? Rõ ràng nhìn thấy trước mặt có nhiều người như vậy, nhiều vật thể bày ra ở trước mặt, làm sao là mộng huyễn bào ảnh được chứ? Thực sự đây là ảo giác của chúng ta. Sự thật của chân tướng là gì? Là một niệm sở hiện về vũ trụ của chúng ta. Thời gian nó lưu lại vô cùng ngắn ngủi, gọi là trong một niệm. Cho nên trong Kinh Phật nói cho chúng ta một thí dụ, một khảy móng tay 60 sát na, một sát na có 900 lần sanh diệt, chính là nói tốc độ sanh ra rồi mất đi trong suy nghĩ của chúng ta trong khoảng khảy móng tay sanh diệt nhiều đến như vậy. Cho nên trong ý niệm sanh diệt nhiều đến như vậy chúng ta chẳng có cách nào để nhận ra được bản chất vũ trụ này nó vốn dĩ là vừa sanh vừa diệt.

Thí dụ mọi người chúng ta đang ngồi trong một căn phòng tối, trong căn phòng tối này chẳng nhìn thấy được vật gì, nhưng vào lúc vừa mở đèn lên, ánh sáng tỏa ra cả căn phòng, liền nhìn được rất rõ ràng cách sắp đặt đồ nội thất, cách trang trí. Đây chính là thí dụ mười pháp giới y chánh trang nghiêm nhìn thấy rất là rõ ràng, vừa mở đèn là liền nhìn thấy ngay, được gọi là nhất thời đốn hiện. Sau đó ngay lập tức bạn tắt đèn, kết quả là một mảng tối đen, chẳng nhìn thấy gì. Cái này gọi là nhất thời đốn diệt. Vừa mở xong liền tắt, động tác này được ví như là ý niệm của chúng ta. Ý niệm của chúng ta trong lúc khởi lên thì cả cái vũ trụ này liền hiện ra, nhất thời đốn hiện. Khi ý niệm của chúng ta vừa diệt thì cả cái vũ trụ đốn diệt. Cho nên Đại Sư Vĩnh Gia nói: Rõ ràng trong mộng có sáu cõi, giác rồi thì không cả đại thiên. Mộng chính là chỉ khi bạn vừa mở đèn lên đã thật sự nhìn thấy rõ ràng có sáu cõi, tam thiên đại thiên thế giới, nhưng mà ý niệm vừa diệt thì cũng chẳng còn gì: Giác rồi thì không cả đại thiên, toàn bộ đại thiên thế giới đều mất đi. Vấn đề ở chỗ khi chúng ta vừa mở đèn rồi tắt đèn, cái động tác này rất nhanh. Một khảy móng tay 60 sát na, một sát na 900 lần mở tắt, cho nên căn bản là chúng ta không có cách nào nhận ra được cái vũ trụ này luôn ở trong trạng thái sinh diệt như vậy.

Cho nên hình tướng mà chúng ta đã nhìn thấy được gọi là bất sanh bất diệt, kỳ thật cái bất sanh bất diệt này là do nguyên nhân gì? Nguyên nhân là do tốc độ sanh diệt của nó quá nhanh, không có cách nào để nhận ra, cho nên Phật nói với chúng ta làBất sanh bất diệt. Chân tướng là cái gì vậy? Chân tướng của vũ trụ nhân sanh kỳ thật là ngay đó sanh ra, ngay đó diệt tận. Cho nên Phật nói với chúng ta: Mộng huyễn bào ảnh là vì bạn không giữ lại được. Một niệm sở hiện của nó cảnh giới liền hiện ra, thời gian dừng lại của nó rất ngắn, một niệm mà thôi. Cho nên thời gian bạn vừa muốn giữ nó lại thì nó đã thay đổi rồi, thì nó ở cảnh giới sở hiện của niệm thứ hai.

Cho nên Phật mới nói với chúng ta, vũ trụ này thật sự chính là “Vô sở hữu, tất cánh không, bất khả đắc. Hiểu rõ chân tướng này thật sự là bạn không còn chấp trước nữa. Còn chấp trước cái gì nữa chứ? Bạn vừa chấp trước thì cái vũ trụ này đã thay đổi rồi, đều không phải là vũ trụ lúc đầu, đều không phải là cái ban đầu của bạn nữa, đều không phải là gia đình tài sản vợ con lúc ban đầu của bạn, những cái này đã thay đổi hình dáng rồi, đều là đã ở trong cảnh giới của niệm thứ hai. Lúc này thật sự chẳng có cái gì có thể chấp trước được. Trong lúc chẳng có gì để chấp trước là tâm bạn đã buông xả rồi. Nhìn thấu chính là buông xả. Nhận thức được chân tướng của nhân sinh vũ trụ thì gọi là nhìn thấu. Sau khi nhìn thấu thì nhất định buông xả,những phiền não của bạn đều không còn.

Cho nên bác sĩ tâm lý vì những bệnh nhân tâm thần này, nguyên lý trị liệu chính là điều này, đương nhiên là ông ấy không sâu sắc giống như Phật nói. Trên thực tế, đạo lý chính là làm cho bạn giác ngộ hiểu rõ được những việc trong quá khứ là đã qua rồi, mộng huyễn bào ảnh, không có gì để chấp trước, tuyệt đối không thể đem cái đau khổ đã qua trong quá khứ để dày vò hiện tại của bạn. Cho nên trong lúc anh ta đang còn trong trạng thái thôi miên thì đã hiểu rõ điều này, thật sự chứng bệnh tâm thần của anh ta liền trở lại bình thường.

Tiếp theo, xin chia sẻ với mọi người thêm một câu chuyện của Tiến sĩ Brian L.Weiss. Vị Tiến sĩ Brian L.Weiss này là Chủ tịch Trung tâm Y tế Mount Sinai Miami Hoa Kỳ, cũng là bác sĩ tâm linh tâm lý học rất nổi tiếng. Vào năm 1970, Tiến sĩ Weiss tốt nghiệp tại Đại học y Học viện Yale của Hoa Kỳ, đạt được học vị Tiến sĩ y học. Ông đã từng làm giảng viên ở Trường Đại học Pittsburgh cũng như Đại học Miami, làm công việc trị liệu lâm sàng tâm lý khoảng 30 năm, cho nên có kinh nghiệm thực hành và nghiên cứu vô cùng phong phú. Tác phẩm của ông có rất nhiều chủ đề hay, hiện giờ cũng là nhà tâm linh tâm lý học đặc biệt có uy tín về lĩnh vực luân hồi học. Tác phẩm tiêu biểu của ông là “Many Lives - Many Masters”. Chúng ta biết ở Đài Loan có bản dịch Trung văn tên là “Tiền Kiếp Và Hiện Tại”, mọi người có lẽ đã đọc qua. Quyển sách này sử dụng ngôn ngữ dễ hiểu để kể lại bằng cách nào để ông tiến hành trị liệu cho một bệnh nhân tâm thần, giúp bệnh nhân có thể nhớ lại tình huống luân hồi của bản thân đã qua nhiều kiếp. Còn có “Through Time into Healing” - “Phương pháp trị liệu luân hồi của cuộc sống vượt qua không gian và thời gian”, “Mirrors of Time: Using Regression for Physical, Emotional and Spiritual Healing” - “Phương pháp trị liệu trở về tiền kiếp để trị bệnh cho thân và tâm”, đều liên quan với các tác phẩm nói về lĩnh vực luân hồi.

Ở đây Hậu học xin được giới thiệu với mọi người quyển sách đầu tiên của ông: “Tiền Kiếp Và Hiện Tại”. Câu chuyện trong quyển sách này nói đến một nữ bệnh nhân của bác sĩ Weiss, tên của cô này là Catherine. Trong lúc bác sĩ thôi miên cô có thể giúp cô nhớ về tiền kiếp của cô. Người nữ bệnh nhân này vào năm 1980 tìm đến bác sĩ Weiss để trị bệnh. Lúc đó cô 27 tuổi, là một kỹ thuật viên ở phòng thí nghiệm trung tâm trị liệu của của bác sĩ Weiss. Cô ta có một người bạn trai tên là Stout, luôn ở bên cạnh cô nhưng mà chẳng hòa hợp với nhau. Cô bệnh nhân Catherine này mắc phải một căn bệnh trầm cảm, cả ngày luôn bị căng thẳng thần kinh, luôn sợ hãi, giống như là gặp ác mộng, thậm chí cô còn có hiện tượng mộng du. Cô rất sợ bóng tối và cũng sợ bị nhốt ở trong nhà, sợ bị nhốt trong một không gian cho nên cô không dám đi máy bay, bởi vì cô có cảm giác khi ngồi trong cabin máy bay cảm thấy ngột ngạt, rất khó chịu. Cô cũng rất sợ nước, bởi vì cô mắc nghẹn cho nên khi uống thuốc với một chút nước cô cũng không dám. Cả ngày cô luôn lo lắng mình sắp chết rồi. Tính tổng hợp của căn bệnh trầm cảm này hiện nay trong xã hội có rất nhiều, ở Đài Loan cũng nhiều. Người bị bệnh trầm cảm thật sự rất nhiều, hóa ra đều do tiền căn của nó. Bởi vì bị căn bệnh trầm cảm này nên cô ta mời bác sĩ Weiss trị bệnh cho cô.

Bác sĩ Weiss khi vừa mới bắt đầu đã tốn thời gian 18 tháng, dùng đủ các phương pháp chữa bệnh truyền thống để trị bệnh nhưng không thể có được kết quả, cuối cùng quyết định sử dụng phương pháp thôi miên để trị bệnh cho cô bệnh nhân này. Vừa thôi miên thì giúp được bệnh nhân này nhớ lại sự luân hồi mười mấy kiếp của bản thân cô. Trong mỗi một lần luân hồi chuyển kiếp, cô ta đều có thể mô tả lại rất chi tiết, rất tường tận cảnh tượng mà cô đã thấy, đã cảm nhận được. Trong quãng đời của một kiếp, tên của nhân vật, địa điểm đều có thể nói ra rất tường tận, rất chân thật, hoàn toàn không có bịa đặt. Trong lúc thôi miên, cô bệnh nhân này đã nói bản thân cô ở trên quả địa cầu này đã làm được thân người là 86 lần. Trong 86 lần luân hồi này, thời gian khoảng bốn - năm ngàn năm, ở các khu vực trên toàn thế giới, bao gồm các nước: Ý, Pháp, Đức, Nga, Tây Ban Nha, Ai Cập, Ma Rốc (Morocco), Hoa Kỳ, Nhật Bản v.v... Cô còn nói cô cũng đã luân hồi ở các hành tinh khác .

Ở trên địa cầu này đã làm người 86 lần, như vậy vẫn còn tốt, nhưng cô ta làm người cũng rất là đau khổ. Cô đã nói gì? Cô ta nhớ chính bản thân đã từng làm nữ nô lệ ở thời đại Ai Cập. Ở thế kỷ thứ 18 cô là một nữ nô lệ trong vòng thuộc địa của thực dân Tây Ban Nha, là một người con gái cư trú trong hang động vào thời đại đồ đá cổ xưa. Vào thế kỷ thứ 19 thì cô làm nô lệ tại Virginia của Hoa Kỳ. Tính ra cũng có thể là quá tốt. Trong một đời gần đây nhất, lúc đại chiến thế giới lần thứ hai, cô là một nam phi công của phát xít Đức. Lúc đó cô làm đàn ông, nhưng người phi công đó lại bị một chiếc máy bay ném bom oanh tạc mà chết đi. Những câu chuyện của cô thật là tuyệt vời, tôi xin chọn lọc ra để giới thiệu khái quát với quý vị.

Thí dụ có một lần trong quá trình trị liệu bằng thôi miên, bác sĩ Weiss hướng dẫn cho cô đi vào trạng thái nhập định. Vào lúc này để cho cô mô tả cảnh tượng mà cô nhìn thấy được. Cô đã nói: Tôi nhìn thấy một tòa nhà màu trắng thật lớn, nhưng không có cửa, mái nhà thì nhọn. Cô đang giúp vận chuyển trầm tích. Cô ta nói: Tôi mặc một cái áo choàng hơi dài. Loại áo choàng này là ở vào thời đại của Ai Cập cổ. Rõ ràng cô ta đang xây dựng Kim Tự Tháp, vẫn là làm nữ nô lệ. Cô nói năm đó cô 25 tuổi, đó là năm 1863 trước Công Nguyên. Bạn xem, thời gian được nói chính xác đến như vậy. Năm 1863 trước Công Nguyên, lúc đó rất là sớm, so với thời đại của Thích Ca Mâu Ni Phật và Khổng Tử của chúng ta thì vẫn sớm hơn. Thời Ai Cập cổ đại, cô ta nói cô có một đứa con gái vẫn còn bé, tên là Klein Stowe. Cô ta nói đứa con gái này chính là cháu gái của tôi ở kiếp này. Cho nên cô bệnh nhân Catherine này cùng với cô cháu gái, hai người quan hệ rất thân mật giống như tình mẹ con vậy. Thì ra tiền kiếp của cô ta thật sự là hai mẹ con thời Ai Cập cổ đại.

Cô ta nói mẹ con của cô sống trong một ngôi làng, ở trong một thung lũng rất nóng, rất khô hạn. Đột nhiên có một hôm ở trong thung lũng đổ xuống một cơn lũ lớn, giống như đợt sóng thần, chỉ trong chốc lát đã nhận chìm hết cả khu làng. Nhiều cây to bị quật ngã, rất nhiều người đã bị chết đuối. Cô nói, vào lúc đó cô đang ôm đứa con của cô, đứa con thì lại muốn thoát ra. Kết quả một cơn sóng lớn đập tới, liền cuốn đứa con mà cô đang ôm trong lòng trôi đi mất, bản thân cô cũng bị sặc nước đến không chịu nổi. Nói đến giây phút này, bác sĩ Weiss đang ở bên cạnh nhìn thấy cô thật sự giống như đang bị nước nhấn chìm (hai cánh tay đang vùng vẫy, hơi thở thật là dồn dập, rất là căng thẳng). Bác sĩ liền an ủi cô, nói rằng: Đã qua rồi, đã qua rồi, hãy mau thả lỏng. Vào lúc này hơi thở của cô ta từ từ mới trở lại bình thường.

Cái tâm của con người đích thực chi phối tinh thần và thể xác. Bạn xem tại sao mà cô ấy căng thẳng? Thật sự không ai đụng chạm vào cô, cô ấy đang nằm yên trên giường mà. Chính vì cái tâm của cô thấy được những cảnh tượng đó nên cô ta mới căng thẳng. Cho nên cái tâm thật sự chi phối tinh thần và thể xác của chúng ta, không chỉ là chi phối tinh thần cùng thể xác, mà còn là chủ thể của vật chất. Giống như Tiến sĩ Giang Bổn Thắng (Masaru Emoto) của Nhật Bản dùng nước để thí nghiệm chứng minh, tâm có thể ảnh hưởng đến cấu trúc của tinh thể nước. Cho nên rõ ràng sự thật cái tâm chi phối tất cả vạn vật. Lúc này, bạn có thể hiểu làm như thế nào để tu sửa cái tâm của chính mình.

Hôm nay thời gian đã hết cho nên chúng tôi tạm thời nói đến đây. Ngày mai chúng ta tiếp tục thảo luận phần này. Những trường hợp tiếp theo càng lúc càng hấp dẫn. Còn có những trường hợp làm rung động lòng người, ngày mai sẽ chia sẻ với mọi người. Hôm nay tôi có nói lời nào sơ suất, nông cạn, xin chư vị Pháp sư, chư vị Đại đức nhiệt tình góp ý chỉ bảo. Xin cám ơn!

Giám định:  Lão Pháp Sư Tịnh Không

Người giảng: Tiến Sĩ Chung Mao Sâm

Địa điểm: Phòng 103 Hội Trường Trung Tâm Thương Mại Quốc Tế Đài Bắc

Thời gian: Ngày 17 tháng 02 năm 2006

Cẩn dịch: Phước Tịnh Cư Sĩ - Vọng Tây Cư Sĩ.

/8
 

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây